Vui Thơ 1699 (Tung Hoành Ngũ Thanh Sắc Trắc)

Hoàng hôn lặn xuống đồi xa lẳng

Để nỗi buồn dâng bao ngọt đắng

Cõi nhớ về đêm mộng viễn Hằng

Ru hồn thổn thức trời mây trắng

Sầu đâu lá rụng lướt sương trăng

Huyễn hoặc bình yên đời cuối chặng

Gió khởi kiêu kỳ giấc mở chăng?

Nhài say níu vội từng hương nắng

Nhật Trường

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.